Tìm kiếm Blog này

Thứ Tư, 4 tháng 4, 2012

Ngọt lành bát canh lá dâu

T bị mồ hôi trộm, mẹ thức đêm lau mồ hôi mà không xuể nên con vẫn cứ khúc khắc ho.

Nhớ bài thuốc cháo lá dâu đọc hồi nào nên lượn qua lại vài vòng, ghé bờ rào mà hái được nắm lá lớn.
Bỏ gì thuộc "thực vật" vào cháo thì Tiếu đều không chịu ăn nên mẹ đành chuyển nấu canh lá dâu để lấy nước và phát hiện ra món mới Ngon - Bổ - Rẻ.

Lá dâu thì nên chọn bánh tẻ nhưng mẹ thích loại hơi non, hái về ngâm rửa sạch bụi thôi vì dâu bờ rào ai phun thuốc làm chi. Thái nhỏ rồi xào qua với thịt nạc thăn băm nhỏ cùng chút bột canh cho đậm vị rồi đổ nước vừa tầm vào đun sôi. Thế là được bát canh nóng hổi, nhấp vị ngọt lịm như thể rau bồ ngót.

Lá dâu có tác dụng chữa mồ hôi trộm và không ngờ có tác dụng nhanh đến thế: mới ba ngày ăn thôi mà mẹ và con đều ngủ thẳng giấc. Bà ngoại nói lá dâu còn có tác dụng giúp ngủ ngon mà.

Canh dâu ăn được quanh năm vì lá dâu mùa nào cũng có. Mùa đông ăn nóng với ít thịt nạc băm, mùa hè nấu không với chút muối cũng vẫn ngon mà lại thanh mát.

Cây dâu đúng là cây quý, dùng được tất cả các bộ phận chẳng bỏ tí gì. Chỉ cần cắm cành xuống đất là lên, không cần chăm bón cầu kỳ, lá dùng nấu cháo nấu canh vừa ngon - bổ - rẻ xứng đáng cho vào thực đơn bão giá, từ quả đến cành đến gốc đều dùng làm thuốc. Nếu ngại mang củ tỏi hoặc dao, đũa, bôi vết lên trán cho bé thì chỉ cần bẻ cành dâu mềm mềm uốn thành cái vòng nhỏ luồn vào cổ tay bé là ổn.

Nhất định phải trồng lấy một cây thôi!
Tạm thời chưa thực hiện được thì tiếp tục duy trì công cuộc "hái lượm"!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét