Tìm kiếm Blog này

Thứ Ba, 19 tháng 6, 2012

Cuốn sách tuổi thơ

Vui sướng biết bao thì khi vô tình tìm thấy tập thơ yêu thích ngày nào và vẫn còn tiếc nuối thật nhiều vì đã để thất lạc tủ sách quý sau nhiều lần chuyển nhà.
Tập thơ Góc sân và khoảng trời của Trần Đăng Khoa.


Mở ra, say sưa đọc và thấy mình như sống lại với ký ức ấu thơ. Mình có cuốn sách này như món quà học sinh giỏi mà thầy giáo tặng cho, lúc nhận thì nó đã là cuốn sách cũ - vốn là của con gái thầy. Bố mình lấy giấy xi măng đóng bọc lại, còn cẩn thận vẽ thành bìa.

Cuốn sách in trên giấy đen mà tìm không ra một lỗi, chẳng bù những cuốn sách ngày này: giấy trắng mịn, bìa cứng rõ đẹp mà lỗi sai không khó phát hiện, khó chịu đang ăn cơm ngon mà điếng người vì sạn - thế thì chẳng thà không ăn cho rồi.
Nhiều bài thơ hay quá, tưởng chừng đã quên mà giờ đọc lại một lần lại thấy mình vẫn làu làu như ngày nào. Từng nét vẽ minh họa, sao mà đẹp.."ngây thơ" đến thế!
Hình minh họa này làm mình nhớ đến cuốn sách Totochan - Cô bé ngồi bên cửa sổ xuất bản lần đầu, lần đầu tiên được Q cho mượn, đọc ngấu nghiến đến tận tối mịt, tối không đọc được nữa mới ngừng. Cứ ước ao mình sẽ có cuốn sách như vậy, được cắt hình minh họa ra để ngắm nghía hàng ngày.

Mình phát hiện con gái mình học loạt bài Tài liệu học tập cho con qua blog này nhanh hơn là học trên sách. Mình sẽ thử áp dụng cách này để giúp cô nàng thích bắn gà ấy học thêm vài bài thơ hay.

Những câu thơ gợi nhớ về tuổi thơ êm đềm của mẹ

----
Vườn em
 ( trích)
Vườn em có một luống khoai
Có hàng chuối mật với hai luống cà
Em trồng thêm một cây na
Lá xanh vẫy gió như là gọi chim..
----
Dặn em

Mẹ cha bận việc ngày đêm
Anh còn đi học, mình em ở nhà
Dặn em đừng có chơi xa
Máy bay Mỹ bắn không ra kịp hầm.

Đừng ra ao cá trước sân,
Đuổi con bươm bướm, trượt chân ngã nhào
Đừng đi bêu nắng nhức đầu
Đừng vầy nghịch đất, mắt đau, lấm người
Ốm đau là mất đi chơi
Làm cho bố mẹ mất vui trong lòng

Mẹ cha bận việc ngày đêm
Anh ngồi trong lớp, lo em ở nhà
-----
Thả diều

 Cánh diều no gió
Sáo nó thổi vang
Sao trời trôi qua
Diều thành trăng vàng

Cánh diều no gió
Tiếng nó trong ngần
Diều hay chiếc thuyền
Trôi trên sông Ngân

Cánh diều no gió
Tiếng nó chơi vơi
Diều là hạt cau
Phơi trên nong trời

Trời như cánh đồng
Xong mùa giặt hái
Diều em - lưỡi liềm
Ai quên bỏ lại.
......
----
 Đánh tam cúc

Bố vào lò gạch
Mẹ ra đồng cày
Anh đi công tác
Chị săn máy bay

Cả nhà vắng hết
Chỉ còn bé Giang
Bé đánh tam cúc
Với con mèo khoang

Nắng hồng chín rực
Bỗng nhiên bay vào
Rung râu, chớp mắt
Mèo ta " ngoao! ngoao!"

Đây là tướng ông
Chân đi hài đỏ
Đây là tướng bà
Tóc hiu hiu gió

Đây là con ngựa
Chân có bụi đường
Và đây quân sĩ
Thuộc làu văn chương

- Quân này mày được
Quân này tao chui!
Mèo ta phổng mũi
" Ngoao, ngoao" một hồi

- Quân này mày chui
Quân này tao được
Mèo bỗng dỏng tai
Mắt xanh như nước

- À thôi...mày được
Bé Giang dỗ dành
Mèo thè lưỡi đỏ
Liếm vào răng nanh...

Nắng dừng trước cửa
Lúc nào không hay
Đã nghe khói bếp
Nhà ai bay thơm

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét